Có qua từng lớp mê lớp ngộ
Mới trở về được chỗ an tâm
Do vô minh ngủ ngầm vô thỉ
Lớp lớp che tâm trí phai mờ
Hoa tự nở nhờ cơ thời khắc
Vốn là do tĩnh mặc ắt thành
Vô vi sáng long lanh mãi ấn
Đủ duyên thì vô tận bình yên.
Khi người ta sống yêu đời
Thường vì có chỗ có nơi tìm về
Tầng tầng lớp lớp ngộ mê
Thư nhàn để lại bên lề trần gian