Đất tâm thập thiện căn bản gốc
Nền tảng bồ đề mọc chân nhân
Tự dần sám hối phần huệ mạng
Cúng dường ánh từ quang vô vi
Đất tâm vốn thường khi là động
Vẫn còn đó cửa Không yên bình
Ai biết về chuyển mình tỉnh thức
Được vô ưu nguyện lực ắt thành
Ta thật luôn là người bé nhỏ
Giữa cuộc đời chứ có gì đâu
Đâu thể rõ đâu đầu hay cuối
Bởi thân tâm thấm bụi ta bà
Thường tự nhắc là ta nhỏ bé
Để nhớ mình kẻ trọ trần gian
Và tự nhớ thư nhàn vui sống
Nhẹ đi qua hư vọng giữa đời
Chữ là một loại tượng hình
Thay cho lời nói nhân sinh cần dùng
Chữ mang văn hóa đặc trưng
Biểu hiện tư tưởng trong từng tư duy
Cho nên ý nghĩa cũng tùy
Nơi mỗi cảm nhận nghĩ suy đa chiều
Đôi khi thái độ ghét yêu
Đi ngang ngữ nghĩa gây điều hiểu sai
Từng chữ vốn có hình hài
Ghép câu tác ý triển khai do người
Nên cần cẩn trọng đừng lơi
Dù cho chữ nghĩa tạm thời mà thôi
Cách để tương giao hay ứng xử
Thể hiện thật tướng bặt ngôn từ
Hiện tại tương lai hoặc quá khứ
Đâu ngoài trí tuệ dụng chân như
Mượn qua phương tiện là văn tự
Cổ nhân thường nhắc để thấu từ
Quy luật cuộc sống việc sanh tử
Muôn kiếp nhân sinh tự nhàn cư