NHÌN THẤU THẾ GIAN NÀY NHƯ MỘT VỞ TUỒNG

Nhìn thấu thế gian này như một vở tuồng, có gì là thật đâu chứ! Trên sân khấu có thể đóng nhiều vai trò khác nhau, có vai nào là thật, toàn là giả tạm mà. Cuộc đời chúng ta cũng như vậy, cũng đang diễn kịch, đóng vai vợ chồng, vai mẹ con, vai trò gia đình, các loại sự nghiệp. Nay đã già rồi, nên biết mọi thứ trên đời đều như một vở tuồng, không thật chút nào, chớ có cố chấp. Thời gian của tuổi già không còn nhiều nữa, có thể chỉ năm năm, ba năm. Cái thời gian ngắn ngủi này phải sống như thế nào đây? Phải lấy câu A Di Đà Phật tiêu khiển thời gian, lấy thế giới Cực Lạc làm quê hương để ta nương về.
Ngày nay niệm Phật, mai sau vãng sanh Tây Phương, đây là việc vui sướng biết bao, hạnh phúc biết bao! Nghĩ như vậy thường sanh tâm hoan hỉ, không nên sanh phiền não. Nếu như gặp việc gì không vừa ý, tâm phiền não khởi lên lập tức chuyển tâm qua cầu A Di Đà Phật, nhanh chóng niệm lên câu Phật hiệu. Tự phản chiếu và nghĩ: “Ta là người trong thế giới của A Di Đà Phật, sao lại có thể giống như người thế gian?”. Nghĩ như vậy, ta có thể chuyển giận thành vui. Vui vui vẻ vẻ niệm A Di Đà Phật! A Di Đà Phật! Chuyện đời chớ có xen vào, lo âu nhiều quá, chớ tranh đua hơn thua với người. Làm được như vậy mới là người có trí huệ, tự mình được hưởng an lạc, tự tại.
A DI ĐÀ PHẬT
( Ân Sư Hòa Thượng Tịnh Không )
/svg>