QUÝ HƠN VÀNG BẠC
Theo nhân quả, nếu thấy ai hay rồi ta ngưỡng mộ, nể phục, ta đến gặp trực tiếp người đó để khen thì mới chỉ được 1/3 cái phước. Còn nếu ta khen rộng rãi ra cho nhiều người khác nghe thì ta được nốt 2/3 số phước còn lại.
Cũng vậy, với Đức Phật, nếu lòng ta tôn kính Người và ta bày tỏ sự tôn kính ra bằng hình thức lễ lạy hay những lời kinh tụng thì đều có phước, đó là nguyên tắc. Nhưng nếu ta mang lời xưng tán khen ngợi Phật nói rộng ra cho chúng sinh nghe nữa thì mới được phước gấp đôi. Vì sao vậy, vì ta làm chúng sinh khởi được “đạo tâm”. Do đó, tâm tôn kính bậc Thánh quý hơn vàng bạc, kim cương. Khi tâm ta được nuôi dưỡng, được ấp ủ bởi lòng tôn kính một bậc Thánh nào đó thì ta có tất cả, ta có tương lai, có lý tưởng, có hoài bão, có hướng đi, có động lực của sự tu hành, có rèn luyện, có phấn đấu.
Hãy nhớ rằng chúng ta không có đạo tâm, không có lý tưởng sống, không có mục tiêu đi đến sự giác ngộ cao thượng chỉ bởi vì ta thiếu lòng tôn kính một Đức Phật, chỉ vậy thôi; còn người khởi được tâm tôn kính Đức Phật thì người đó có đạo tâm, có lý tưởng để tu hành. Trong cuộc sống này, nếu ta không có ai để ngưỡng mộ, thần tượng thì cũng mất luôn lí tưởng sống, mất luôn động lực học tập. Nhiều khi sống trong môi trường thực dụng, ai cũng như ai, không cần thần tượng nên tâm lí tôn kính bị diệt mất, khiến tâm ta không còn gì cao quý mà trở nên nghèo nàn, thiếu sức sống, thiếu lí tưởng để phấn đấu.
(Đệ Tử Thiền tôn Quang)